Wednesday 19 September 2012

Tản mạn thơ hoa trinh nữ

"Hoa không thương, không buồn không biết nhớ
Nhưng vội hờn khép nép chốn phong sương
Chút thẹn thùng tô điểm dáng thon thon
Là con gái em nhẹ lòng tin đấy"

Hoa của loài cỏ dại không sắc lại không hương, cứ nhàn nhạt. Ngắm không ai ngắm, thơm không ai thơm, chạm vào lại sợ bẩn tay người quân tử. Hoa trinh nu không đọng lại chút nào trong ánh mắt, trong tâm trí lãng tử đa tình. 


hoa trinh nu

Nhưng lâu lâu lại làm rối lòng kẻ tiểu nhân, hờ hững ngắt đại một bông hoa, hờ hững vuốt ve, hoa chóng lụi tàn rồi hờ hững vứt lại ven đường...

Bao tháng ngày cắt nghĩa không ra 

Rồi sớm ấy tôi thấy loài hoa 
Người đời gọi là hoa trinh nữ 
Những lúc bướm ong về bên hoa tình tứ 
Hoa lại thẹn thùng khép lá tương tư 
Tôi hỏi gió : "Hoa ngủ đấy ư? " 
Gió thì thầm bảo rằng : "Hoa... xấu hổ ! " 
À ! Vậy đấy , thật là rõ khổ 
Có thế mà suy ngẫm mãi chẳng ra 
Mà có đâu chỉ riêng mỗi loài hoa 
Tất cả mọi loài khi yêu đều vậy cả 
Tôi bây giờ mới hiểu được điều khó tả 
Rằng tại sao....người ta nhắm mắt..... lúc hôn nhau” 


hoa trinh nu buon

Lại lang thang thơ thẫn với mấy bài thơ:

Niềm rung cảm ,lạc hồn về cõi mộng 
Mây xa trôi khiến xao động lòng người 
Con bướm vàng vờn nhẹ khóm hoa tươi 
Trời xanh ngắt , cỏ cây cùng khoe sắc 

Cành trinh nữ tím hồng , hương trầm mặc 
Vấn vương lòng lữ khách một chiều thu
Thuở ban sơ lá khép nhẹ nhàng ru 
E ấp đợi cơn gió về bẽn lẽn 

Vươn trong nắng màu ửng hồng e thẹn
Chiều dần buông nhẹ vén chiếc lá non 
Đón giọt sương lấp lánh đợi hoàng hôn 
Lay khe khẽ im lìm trong màu khói 

Lần đầu gặp , biết bao điều muốn nói 
Len lén nhìn - gói ghém cả tâm tư 
Lẽ nào ...có lẽ nào ...đã hình như 
Anh hiểu hết những điều em muốn nói ! 

Xa xôi quá ...làm sao anh hiểu nổi 
Lòng vu vơ như chiếc lá mùa thu 
Chiều bâng khuâng lạc lỏng giữa sương mù 
Cành trinh nữ vẫn lất lây trong gió ...

Sưu tầm